Liệu có đủ năng lực thể trở thành doanh nhân?

Không, không, tôi không nghĩ thế” Nhà doanh nhân thành công kiêm diễn giả giải thích “Nếu anh đủ năng lực, anh đã chẳng thèm đế ý đến lời nhận xét của tôi. Đã có những

Có một thanh niên mong muốn trở thành doanh nhân. Anh ta sẵn sàng khởi nghiệp và mơ ước “hiến dâng” cuộc đời của mình để theo nghiệp “doanh nhân”. Tuy vậy anh ấy không chắc là mình có đủ năng lực thể trở thành doanh nhân không.


Hôm nọ, có một hội thảo lớn tại thành phố của anh ta. Sau buổi nói chuyện của vị doanh nhân thành công kiêm diễn giả, anh ta đã cố gắng xin gặp 5 phút để trình bày về mình và dự án của mình. Sau khi nghe anh trình bày cơ bản về bản thân, về ý tưởng của anh, vị doanh nhân rất thành đạt này lắc đầu nói “Không, không, không. Anh không đủ năng lực làm doanh nhân đâu”.

Anh thanh niên về nhà, đau khổ vô cùng. Anh quăng đi những bản thảo ý tưởng, kế hoạch và không bao giờ nghĩ đến chúng nữa. Anh tiếp tục công việc của một chuyên viên kỹ thuật cần mẫn.

Hai mươi năm sau, anh tình cờ gặp lại vị doanh nhân đó. Anh nói chuyện với ông về kỹ niệm cuộc gặp trước đây, và công việc hiện tại của anh, rồi anh nói:

“Có một điều làm tôi day dứt mãi. Sao ông có thể nhận xét một cách nhanh chóng là tôi không đủ năng lực làm doanh nhân”.

“À, đó là câu tôi đầu tiên vẫn nói với tất cả mọi người khi họ muốn khởi nghiệp, khi họ muốn làm doanh nhân”.

“Nhưng điều này quả là không thể chấp nhận được”. Anh bật khóc “Bằng câu nói đó, ông đã chôn vùi cuộc đời tôi. Lẽ ra tôi đã là một doanh nhân thành công!”

“Không, không, tôi không nghĩ thế” Nhà doanh nhân thành công kiêm diễn giả giải thích “Nếu anh đủ năng lực, anh đã chẳng thèm đế ý đến lời nhận xét của tôi. Đã có những thanh niên nghe tôi nói vậy, nhưng họ vẫn theo đuổi mục tiêu của họ, và cuối cùng họ đã trở thành doanh nhân thành công”.

Bài này tôi phóng tác lại từ câu chuyện về một thiếu nữ mơ ước thành diễn viên ba lê trong cuốn sách “Dám thất bại”, tác giả Billi P.S. Lim.

Các bạn đọc kỹ câu này:

“Khi sinh ra, mỗi chúng ta đều được đưa cho một mảnh giấy trắng để viết những điều chúng ta muốn. Một số chỉ viết rất ít.

Một số viết rất nhiều. Còn một số lại cho phép người khác viết thay mình. Vậy lỗi này thuộc về ai?”

Related posts:

Nội Dung Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *